"The Classic" là một trong những bản tình ca đẹp khó quên nhất trên màn ảnh rộng xứ Hàn. Sau 18 năm, phim vẫn chiếm một chỗ đứng trong lòng khán giả hâm mộ dòng phim melodrama của Hàn Quốc. Với những cảnh quay lãng mạn đến nao lòng và diễn xuất đầy cảm xúc của dàn diễn viên tài năng, xem "The Classic" chính là để một lần nữa đắm chìm trong mối tình đầu thơ dại đầy day dứt.
1. Thời gian: 16h00 – 19h00 Thứ Bảy, Ngày 22/01/2022
(Thời lượng: 120 Phút, FULL HD 1080, Phụ đề Tiếng Việt)
2. Địa điểm: Tầng 2, Vincent Le Café - Van Gogh Paintings, Books & Coffee, Số 91 Phố Trần Quốc Toản, Hoàn Kiếm, Hà Nội
(Đường rộng có chỗ để ô tô miễn phí.)
3. Vé vào cửa: Sự kiện không thu vé!
Phim chiếu phục vụ nhiều quý khách hàng cùng xem.
Quý khách vui lòng gọi đồ uống tại quầy tầng 1 trước khi xem phim.
Khách hàng của Vincent vui lòng đến đúng giờ để thưởng thức trọn vẹn tác phẩm điện ảnh nhé.
Vincent Le Café - Van Gogh Paintings, Books & Coffee
Trân trọng kính mời.
"The Classic" bắt đầu với cảnh cô nữ sinh Ji Hye (Son Ye Jin) tình cờ phát hiện ra chiếc hộp chứa đựng quyển nhật ký cũ và những lá thư tình của mẹ mình.
Từ đó phim kể lại chuyện tình tay ba giữa mẹ Ji Hye - Joo Hee (cũng do Seo Ye Jin thủ vai), người bố hiện tại của cô Tae Soo (Lee Ki Woo) và một người đàn ông có tên Joon Ha (Jo Seung Woo). Mặc dù Joo Hee và Joon Ha yêu nhau sau một lần gặp gỡ định mệnh, cô đã được đính hôn với Tae Soo theo sự sắp đặt của gia đình.
Trở về thời hiện tại, Ji Hye cũng vướng vào một mối quan hệ rắc rối khi cô yêu thầm Sang Min (Jo In Sung), bạn trai của Soo Kyung (Lee Sang In), cô bạn gái thân thiết của mình.
Xuyên suốt bộ phim là những cảnh quay hiện tại và quá khứ đan xen khiến khán giả nhận ra sự tương đồng trong hai câu chuyện tình của mẹ con Joo Hee và Ji Hye. Lối kể chuyện song song cũng làm tương phản suy nghĩ và hành động của hai mẹ con sống trong hai giai đoạn lịch sử và xã hội khác nhau.
Trong khi người mẹ Joo Hee có phần cam chịu hơn do bị ảnh hưởng bởi tư tưởng Khổng Giáo, lớn lên trong chiến tranh và chế độ độc tài thì đứa con gái Ji Hye sống trong thời đại dân chủ luôn muốn làm chủ số phận của chính mình. Tuy nhiên, cả hai đều không thể vượt qua những áp lực xã hội để bày tỏ cảm xúc thật với người mình yêu thương.
Son Ye Jin đã cực kỳ thành công khi khắc họa sự ngây thơ trong sáng của người mẹ Joo Hee và cả sự lém lỉnh của đứa con gái Ji Hye trong phim. Cô đã khiến khán giả đắm chìm trong cảm xúc ngây thơ của mối tình đầu nhờ vào vẻ đẹp thánh thiện và diễn xuất chân thật của mình.
Bên cạnh đó, Jo Seung Woo cực kỳ tinh tế khắc họa cảm xúc của một chàng trai từ khi biết yêu lần đầu cho đến khi phải chia xa người con gái mình yêu thương. Những cảnh quay thời quá khứ giữa cô và nam diễn viên Jo Seung Woo chính là điểm sáng của toàn bộ phim.
Đặc biệt, những cảnh quay này trở nên lãng mạn và khó quên hơn khi chúng được đặt trong bối cảnh lịch sử những năm 60 khi Hàn Quốc vẫn còn chịu ảnh hưởng của chiến tranh.
Không thể không nhắc đến nhạc phim khi nhắc đến thành công của "The Classic". Từ bản Canon in D quen thuộc cho đến những bản ballad buồn, những bài nhạc được lồng ghép vào phim một cách hoàn hảo như Cello Concerto in B Minor, RV 424 và phối lại chúng theo âm hưởng của phim, ngoài ra còn có những bản nhạc "signature" cho tuổi trẻ đầy nổi loạn như Hippy Hippy Shake, Do Wah Diddy Diddy, OST của phim đượm buồn và mang lại cho người xem một cảm giác deja vu, một cảm giác nuối tiếc, đặc biệt hơn chỉ qua một melody chính của bản OST When I Love You More And More đã được phối lại theo nhiều phong cách, hòa âm khác nhau đã lấy đi cảm xúc của hàng chục triệu khán giả.
Các cảnh quay trong phim hiện lên đầy yên bình và như gợi nhớ lại những kỉ niệm hoài cổ từ tuổi thơ. Phong cảnh vùng quê yên bình, thành phố "hiện đại" nhưng rất "cổ điển", cảnh li biệt ở ga tàu, cảnh Joo Hee và Joon Ha ôm nhau dưới mưa, cảnh đoàn diễu hành đi ngang qua và nhiều cảnh phim chân thực với quá khứ được tái hiện lại.
Tình yêu trong "The Classsic" không chỉ dừng lại ở việc bị ngăn trở bởi gia đình, bởi những mối quan hệ khác, tình yêu đó không chỉ lụi tàn trong phút chốc mà dư âm của nó lại kéo dài cho tới hàng chục năm sau. Kết thúc Classic, khán giả cũng chẳng rõ mối tình này là trọn vẹn, hay dở dang, cũng chẳng rõ đây là một kết thúc mĩ mãn, hay đau thương...
"Một câu chuyện tình yêu, thuần tuý hơn một bài thơ, xót xa hơn một tiểu thuyết… 127 phút của bộ phim kể lại hai câu chuyện tình yêu cách nhau 3 thập kỷ nhưng sự lãng mạn, ngọt ngào, chua xót, tiếc nuối… thì dường như vĩnh cửu giống nhau. Bộ phim làm cho những người đang yêu thêm yêu say đắm… [...]"
Cảnh cuối phim có thể khiến cảm xúc của khán giả không được thỏa mãn: Jun-ha phát hiện ra Tae-soo thắt cổ bằng chiếc dây nịt. Tae-soo được cứu và thay đổi nhưng Jun-ha quyết định nhập ngũ tham gia chiến đấu sau khi để lại sợi dây chuyền trong phòng bệnh lần cuối đó cùng với nụ cười như bao lần.
Để rồi khi Ju-hee phát hiện ra sợi dây chuyền và cố gắng trả nó cho Jun-ha thì chuyến tàu đã quay những vòng xe. Dây chuyền được trao nhưng khoảng cách không gian thực sự tồn tại.
Gặp lại nhau trong một lần hẹn. Jun-ha cố tỏ ra mình bình thường để Ju-hee an tâm lấy chồng.
"Anh đã lập gia đình rồi."
Những lời nói dối có mục đích che đậy cho sự tổn thương và lòng yêu thương của chàng trai ngày mưa hạ năm ấy. Đã thôi không còn nụ cười tươi rói nữa, nụ cười rạng rỡ một thời. Tình yêu không dừng lại, nhưng con người luôn muốn dừng suy nghĩ để tìm bình yên. Tình yêu mang trong nó sắc màu hoài niệm khi trao đi yêu thương nhiều hơn nhận lại khi định mệnh trắc trở ngăn đôi sự kết duyên nợ cho hai con người yêu nhau, cho một người con trai yêu cô gái ngày mưa hạ hơn cả bản thân mình.
Cuối cùng nơi dòng sông cũ, bên đứa con gái của mình và Tae-soo, Ju-hee biết được rằng Jun-ha kết hôn sau cô và có một đứa con trai…
Nuối tiếc...
Nghẹn ngào...
… khi đã không thật sự hiểu người mình yêu…
.....
"Khi những tia nắng ban mai đầu tiên chiếu sáng, anh nghĩ đến em...
Khi ánh trăng ngà trải dài trên con suối, anh nghĩ đến em…"