Ở bài viết này tôi sẽ review về bộ phim mới ra rạp gần đây, Spider-Man: Far From Home (Người Nhện: Xa Nhà) - kết thúc tuyệt vời cho một phase. Lời khuyên cho các ông khi ra rạp coi phim này là đừng quên xem mid và after credit nhé, quan trọng đấy!
SPIDER-MAN: FAR FROM HOME (Người Nhện: Xa Nhà) nếu tính cả các phim ngoài MCU thì đây là bộ phim thứ 7 nói về Nhện Nhọ, và là bộ phim riêng thứ 2 của anh nhện chưa qua tuổi dậy thì. Để nói về các ý nghĩa chứa đựng trong Far from home thì chắc cái bài phải tới cả ngàn chữ, cho nên tôi sẽ nói mỗi thứ một ít và bắt đầu bằng câu này: Motherf*cker cái phim này hay thật! Phần 2 của Người Nhện bản MCU tiếp tục mang cái chất riêng mà không đụng hàng với các phần nhện trước, và xứng đáng trở thành một trong những phiên bản live-action của Spider-man hay nhất từng được chiếu.
Nội dung bộ phim Spider-Man: Far From Home (Người Nhện: Xa Nhà) lấy bối cảnh vài tháng sau sự kiện của Avengers: Endgame, về chuyến đi du lịch xuyên châu Âu của nhóm Peter Parker. Nhưng lần này, Peter phải tiếp tục vừa đi chơi vừa gồng mình bảo vệ Trái đất với sự xâm lăng của "Elementals", và người đồng hành cùng cậu không còn là chú Stark quen thuộc, mà là một nhân vật mới: Mysterio. Đây là chuyến đi mà cậu phải cân bằng hai việc: hoặc cứu Trái đất, hoặc tán tỉnh được Michelle (từ đây tôi sẽ gọi ngắn gọn là MJ).
Có thể nói so với các nữ chính ở những phần trước là Mary Jane và Gwen Stacy, MJ có một sự khác biệt hoàn toàn. Cô là hình ảnh ngầu, lạnh lùng nhưng vẫn có thể tỏ ra hài hước nếu cần, mặc dù đa số những câu đùa đều là hài đen. Nhưng có một điều khiến cô hơn hẳn hai người kia đó là sự bánh bèo đã biến mất, thay vào đó là sự mạnh mẽ và độc lập. Chúng ta sẽ không nghe thấy bất cứ tiếng gọi "cứu em" từ MJ, mà thay vào đó là những cảnh hành động cá nhân tuy liều lĩnh nhưng dũng cảm. Bộ đôi Peter - MJ chắc chắn sẽ trở thành một trong những bộ đôi nổi bật nhất của MCU, với sự hài hước, lắm mồm của cậu cả Parker và sự lạnh lùng, cool ngầu của MJ. Đó là hai tính cách xung đột, nhưng lại tạo nên sự hoà quyện tốt giữa hai nhân vật.
Nhân vật tiếp theo mà tôi muốn nói đó là Quentin Beck - Mysterio. Khác với phiên bản trong comic, Mysterio lần này là một người anh hùng, vươn lên từ nỗi đau trong cuộc sống và có quyết tâm bảo vệ Trái đất 616, giúp nó thoát khỏi tương lai bị diệt vong như Trái đất 833 của anh. Trái đất 833 là một vũ trụ hoàn toàn mới của Marvel, cho thấy rằng sắp tới sẽ có vô số vũ trụ khác mà không chỉ trong mà còn ngoài comic. Quay lại với Mysterio, anh là một bậc thầy của ảo thuật, là một chuyên gia sử dụng ảo giác. Trong phim chúng ta không thấy anh tung hết khả năng của mình lên bọn Elementals, bởi vì anh còn một mục đích lớn lao khác, một mối nguy lớn hơn mà đến lúc đó anh mới sử dụng hết khả năng, đương nhiên phải có đằng sau sự giúp đỡ của Peter Parker.
Bây giờ đi từ nhỏ đến lớn, tôi sẽ nói mỗi thứ một ít về mỗi ý nghĩa của Far from home. Xuyên suốt chuyến hành trình của nhóm Peter Parker, ta như cùng họ ngồi trên chuyến xe buýt qua mỗi đất nước mới. Đó là sự cổ kính của thành phố sông nước Venice của Ý, vùng đất xanh tươi mang tên Prague thuộc Cộng hoà Séc, hay cánh đồng hoa tulip đầy màu sắc của Hà Lan. Chỉ với một chiếc vé xem phim, ta được đồng hành cùng nhóm bạn qua khắp miền châu Âu, được nghe những bản nhạc đặc trưng của mỗi nước, thưởng thức những nét văn hoá đặc sắc riêng biệt. Bộ phim này cứ như một chương trình khám phá thế giới, nhưng được lồng bên trong là những cảnh hành động đẹp mắt. Với sự xuất hiện của bậc thầy ảo thuật Mysterio, các trận đánh hứa hẹn sẽ là một buổi tiệc CGI độc đáo, đem lại cảm giác hấp dẫn trong từng đòn được tung ra.
Tiếp theo sau đó là ý nghĩa của sự trưởng thành. Ở Spider-man: Homecoming, Peter Parker đã trở nên chững chạc hơn sau nhiều biến cố, qua đó trở thành một người anh hùng tốt. Tuy nhiên, trong phần phim Spider-Man: Far From Home (Người Nhện: Xa Nhà) lần này, quá trình trưởng thành của cậu mới thực sự được hoàn thành. Để đạt được điều này, cuộc đời cậu phải trải qua thêm một biến cố thật lớn, và ở đây là sự ra đi của Tony Stark. Với tư cách là "đồ đệ" của Tony, người ta càng mong đợi vào cậu nhiều hơn, trở thành một Iron man mới hoặc những điều khác. Một trong những quyết định khó khăn của cậu là phải hy sinh một trong hai: cứu thế giới & chiếm được tình cảm MJ. Nhưng xuyên suốt phim, ta mới thấy cậu chưa thật sự đã trưởng thành, cậu vẫn còn ngây thơ và non nớt trong những quyết định của mình. Bộ phim này tiếp tục là hai tiếng kể về quá trình dậy thì thành công, là câu chuyện mà qua đó cậu trở nên chững chạc hơn, thành một phần quan trọng của nhóm Avengers, qua sự giúp sức và động viên của Quentin Beck.
Nhưng điều mà tôi muốn nói ở đây nhất chính là nghệ thuật "ánh trăng lừa dối". Xuyên suốt 2 tiếng đồng hồ là màn trêu đùa của Marvel với cái đầu của chúng ta. Dường như việc lừa đảo khán giả đã trở thành một thương hiệu trong mỗi bộ phim của MCU, đến mức xem trailer ta còn chả biết nên tin hay không. Nhưng việc thể hiện đó vẫn là chưa đủ theo ý họ, nên trong bộ phim lần này, họ đã vác nguyên cái thương hiệu đó và áp dụng ngay khi phim đang diễn ra. Khi mọi việc đang đi đúng tiến trình, họ như đã tung lá bài reverse của Uno và xoay ngược 180 độ, cùng với đó là sự xếp tầng của các sự kiện đằng sau nổ não đến mức ta rượt còn chả kịp. Nhưng bản thân tôi thì cũng rất thích các bất ngờ, và tôi mong là các bạn cũng vậy. Vì thế nếu Marvel là một anh bồ cô vợ nào đó thích lừa tình chúng ta, hãy cứ nhắc họ lừa tiếp đi, đừng dừng lại.
Dĩ nhiên, Spider-Man: Far From Home (Người Nhện: Xa Nhà) cũng có một điều làm chưa tốt. Với một bộ phim lấy đề tài là một người anh hùng trẻ, về tuổi trẻ năng động, thứ mà ta có thể mong đợi đó là những cảnh tình cảm, cũng là một nét đặc trưng của các phần Spider-man. Thời lượng xuất hiện của những cảnh tình cảm có Peter và MJ có thể nói là không nhiều, và điều này tôi cũng chấp nhận được vì mối quan hệ giữa Nhện Nhọ và Ảo thuật gia Đầu bể cá nên được xây dựng nhiều hơn. Tuy nhiên khi có thời lượng thì những phân cảnh có thể nói là khá nhạt và không có gì đặc sắc. Tính cách đặc trưng của MJ và Peter vẫn được thể hiện, tuy nhiên phim vẫn sử dụng lối đi "2 giành 1" đã xuất hiện quá nhiều và quá quen thuộc, một lối đi mà trước sau gì ai cũng biết kết quả, không có gì quá bất ngờ. Về cách xây dựng tình cảm giữa hai bạn trẻ này, theo ý kiến cá nhân tôi, thì Marvel làm chưa thực sự tốt, và vẫn còn hơi mờ nhạt so với cặp Peter - Mary Jane và Peter - Gwen, mặc dù xét cho cùng thì điều này có thể nói là được, khi đây là một bộ siêu anh hùng, nên được tập trung vào phần hành động thay vì tình cảm.
Nhưng tóm lại, đây là một cái kết tốt cho phase 3 của MCU. Việc kết thúc bằng bộ phim riêng của một anh hùng trẻ tuổi mang ý nghĩa về sự tiếp nối từ thế hệ già sang thế hệ trẻ. Phase 4 sắp tới hứa hẹn sẽ có sự xuất hiện của nhiều anh hùng mới khác, những con người trẻ tuổi tiếp nhận di sản mà những Tony Stark hay Steve Rogers để lại. Tuy nhiên, với những gì đã xảy ra trong bộ phim này, phase 4 sắp tới cũng sẽ là trò chơi tin tưởng mà Marvel dành cho khán giả. Liệu rằng những điều đã diễn ra trong các phim trước và cả các phim tới có đúng như ta đã nghĩ?
Còn các bạn, các bạn có nghĩ rằng những gì tôi viết trong bài review này là hoàn toàn đúng sự thật?