Trong thời đại công nghệ và đô thị hóa phát triển mạnh mẽ, hình ảnh những mái nhà truyền thống của các dân tộc thiểu số dần trở nên xa lạ với người trẻ. Không ít bạn sinh viên khi được hỏi “Nhà sàn là gì?” hay “Người Ê Đê sống trong kiểu nhà nào?” đều lúng túng hoặc chỉ có khái niệm mơ hồ. Trăn trở trước thực trạng ấy, nhóm sinh viên "Mái Nhà Việt" của Trường Đại học FPT Hà Nội, trong khuôn khổ môn học SSB201, đã lên ý tưởng và thực hiện dự án "Sắc Nhà – Sắc Tộc" như một cách để giới trẻ nhìn lại, hiểu sâu hơn và thêm trân trọng kiến trúc truyền thống – thứ tưởng như quen thuộc, nhưng lại đang dần biến mất.
Khởi đầu từ một nhận thức rất thực tế: kiến trúc nhà ở – một phần cốt lõi trong văn hóa của 54 dân tộc – đang bị mai một. Không chỉ là mất đi về mặt vật chất, mà nguy hiểm hơn là sự lãng quên trong tâm trí thế hệ trẻ. Với tinh thần chủ động và trách nhiệm, nhóm sinh viên đã biến quá trình học tập thành một hành trình khám phá, sáng tạo và kết nối văn hóa bằng ngôn ngữ gần gũi: mô hình kiến trúc, tranh ảnh trực quan và những buổi trò chuyện chuyên đề.


“Chúng em không có tham vọng làm điều gì to tát. Chúng em chỉ muốn khơi lên sự quan tâm – một chút tò mò, một chút cảm động – để từ đó bạn trẻ có thể yêu lại những giá trị mà lâu nay mình lỡ quên,” một bạn trong nhóm chia sẻ.
Đó là lý do họ chọn mô hình kiến trúc, tranh ảnh và một buổi talkshow làm “nhịp cầu” nối hiện tại với quá khứ. Triển lãm sẽ diễn ra vào ngày 24/06/2025, còn buổi talkshow giao lưu cùng PGS.TS.KTS Trần Minh Tùng – một người đã có nhiều năm kinh nghiệm nghiên cứu kiến trúc – sẽ được tổ chức vào ngày 01/07/2025.


Điều đặc biệt là dự án đã nhận được sự đồng hành từ anh Tuyền Mô Hình – một người làm nghề bằng cả cái tâm, đã giúp các bạn trẻ đưa những mái nhà xưa trở lại trong phiên bản thu nhỏ, tinh xảo và đầy cảm xúc.
“Chúng em không chỉ học để biết, mà học để yêu và trân trọng. Những ngôi nhà ấy là một phần của lịch sử, của văn hóa, và cũng là một phần trong căn cước của mỗi người Việt Nam.” – một thành viên nhóm chia sẻ.
“Sắc Nhà – Sắc Tộc” không chỉ là một dự án, mà là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: rằng để bước thật xa, ta phải biết mình đến từ đâu.